Bất chợt

Tiếng ve sầu chót vụ

Tiễn mùa hè vừa qua

Gọi mùa Thu chớm hé

Trên cuống quả thị già

 

Thơm bàn tay luống tuổi

Trái vàng ướp nắng hanh

Hơi Thu loang đầy ngõ

Gửi lên trời sắc xanh

 

Sương mỏng tan hơi gió

Vầng trăng mọc dịu dàng

Cây bỗng nhiên tư lự

Tặng muôn phiến lá vàng

 

Ngẩn ngơ nâng trái thị

Ôm thời gian đầy tay

Thoáng bóng ai qua mắt

Thương một người tóc mây.

TapChiGiay online

1 của 3

Xem nhiều nhất

Cái rét cuối mùa

Thơ 1 ngày trước

Cái rét Bắc Hà, cái rét cuối đông Rét như thể chưa bao giờ rét thế Như ngọn roi quất vào thân thể Nhói buốt mảnh hồn, nhói buốt tâm can  Thương lắm mẹ ta chân lội dưới bùn Từng rảnh mạ cấy vội chiều giáp Tết Thương lắm em ta bụi đường gội tóc Những chuyến hàng đội gió rét căm căm  Rét cả một mùa như dồn lại cuối năm Mây cuộn xám bầu trời trong giá buốt Mưa tê tái trộn vào cơn gió thốc Lại thương em tựa cửa ngóng quê nhà  Rét ở đâu như cái rét Bắc Hà Đất khô nẻ dưới bàn chân tứa máu Mùa đang hết, rét tràn thêm lần cuối Nắng xuân về có vợi nỗi thương đau?